Thư gửi ngày 31/8/2012, 3:31 chiều từ Đà Nẵng

 

Trang và các em yêu quý của cô,

 

Ngày hôm nay cô vừa rời khỏi thành phố mà cô yêu quý nhất – Nha Trang. Khí hậu ở Nha Trang thật tuyệt vời – không nóng, không mưa nhiều, thời tiết khá dễ chịu. Nhất là buổi tối mà ngồi hóng mát hoặc thả bộ bên bờ biển Nha Trang thì thật là khoan khoái.

 

So với trước kia, Nha Trang đã thay đổi nhiều. Từ một thành phố nhỏ, Nha Trang đã chuyển mình trở thành một thành phố hiện đại với dân số tương đương Bratislava. Trung tâm thành phố được xây dựng lại khá hiện đại, các bãi biển sạch đẹp, nhất là những hòn đảo nhỏ lô nhô quanh thành phố đã mang lại cho Nha Trang một sự hấp dẫn đặc biệt. Theo cô Nha Trang là thành phố đẹp nhất Việt Nam, hoàn toàn không có đối thủ. Khách sạn của cô ở Nha Trang rất cao cấp với dịch vụ, phòng ốc, nhà hàng đều tuyệt vời, nhất là vị trí của khách sạn chỉ cách bãi biển có vài mét. Ngoài ra cô lại còn có thể tắm ở hồ bơi của khách sạn vào buổi tối.

 

Xe ô tô của công ty Bảo Sơn đã giúp đưa cô ra sân bay Nha Trang đi Đà Nẵng. Cô rất biết ơn Bảo Sơn về điều này vì sân bay Cam Ranh cách thành phố khá xa. Chuyến bay của cô ra Đà Nẵng rất tuyệt, suốt chuyến bay cô có thể nhìn thấy bờ biển thơ mộng với nước biển trong vắt màu xanh hơi biếc. Các bãi biển nối nhau trải dài với cát trắng phau, đồi núi lô nhô xanh ngắt làm cho 90 phút bay của cô trôi qua tựa như một giấc mơ.

 

Đến Đà Nẵng, Hà đã chờ cô ở sân bay. Bạn Quang, chồng Hà bận họp nên không cùng Hà đến đón cô được. Tối nay cô sẽ gặp cả Hà và Quang, chắc cô trò sẽ nói chuyện với nhau nhiều.

 

Hà nói tiếng Tiệp rất lưu loát. Thật không thể tin nổi là bạn ấy đã không ở Tiệp từ năm 1989 và gần như không hề có điều kiện nói tiếng Tiệp trong suốt từ ấy đến nay. Có thể nói Hà nói tiếng Tiệp đúng như trong sách giáo khoa. Sáng mai Hà và Quang sẽ bận làm việc ở trường Đại học, nhưng chiều mai thì các bạn ấy rảnh và sẽ cùng cô đi tham quan Đà Nẵng.

 

Đối với cô, những thay đổi lớn của Việt Nam mà cô được chứng kiến trên mỗi bước đi gần như không thể tin nổi. 30 năm đối với một đất nước đâu phải là dài. Nhưng cũng khoảng thời gian ấy đối với một đời người thì thật dài các em nhỉ, bởi đó có thể là cả một thế hệ, và các em là một ví dụ sống động cho quãng thời gian ấy. Giờ đây mỗi bạn sinh viên Slovensko 82 thời ấy đều đã có gia đình, con cái.

 

Cô có một cảm giác tuyệt vời khi được tận mắt chứng kiến những thay đổi này. Những ngôi nhà, những con đường, những cao ốc hiện đại giống như ở Mỹ hoặc Tây Âu, và bên cạnh đó là những người Việt Nam thân thiện ở mọi khách sạn, mọi nhà hàng. Ngay cả những phụ nữ bán rong trên bãi biển với những gánh phở gà/bò, hay trái cây đối với cô cũng thật dễ thương, mặc dù cô biết rằng họ vẫn bán hàng giá đắt hơn cho những người nước ngoài “mũi dài” giống như cô.

 

Phan Vũ, người đàn ông đẹp trai số 1 của hội LHS Slovensko 82 thật không có đối thủ về sự hóm hỉnh. Cô luôn cảm nhận được lòng tốt và sự sẵn sàng giúp đỡ người khác mỗi lần nói chuyện hay nhận thư/tin nhắc của Vũ. Gần đây tiếng Tiệp của Vũ cũng khá lên rất nhiều, mặc dù cô vẫn vui khi nói chuyện với Vũ bằng cả tiếng Nga hay tiếng Anh, điều quan trọng là cô trò bao giờ cũng hiểu nhau cả.

 

Cô tin chắc là cuối tuần thứ hai của cô ở biển Đà Nẵng sẽ rất thú vị, sau đó cô sẽ được VỀ NHÀ, về Hà Nội của cô, nơi cô sẽ có rất nhiều việc để làm.

 

Có lẻ cô đã viết cho các em rằng cô đã tìm lại được những người bạn Pháp và cô sẽ có nhiều hoạt động với những người bạn cũ giờ đây đang làm cho Đại Sứ Quán Pháp ở Hà Nội. Khi đi như thế này cô mới thấy thế giới thật là nhỏ bé và mình có thể gặp thật nhiều người từ nhiều nước khác nhau.

 

Một lần nữa cô cám ơn tất cả các em và cô ôm tất cả các em thật chặt.

 

Cô Maja