Ảnh:   Lớp TK4 đi CHÙA THẦY   (1982)
Ảnh: Lớp TK4 đi CHÙA THẦY (1982)

Trang này trích từ Forum Cựu LHSSlovensko82 ( Facebook).

 

Tâm sự của chị em

 

1) Võ Thị Cẩm Thúy từ Mỹ Tho Tiền Giang ra TX Hà Nội nhập học muộn hơn các bạn khác 2 tuần. Bước chân vào phòng ở KTX ( lúc bấy giờ toàn bộ 18 nữ sinh "trẻ" sẽ đi CZ và SK ở chung một phòng ), gặp ngay Đỗ Thị Thuc Trang. Câu đầu tiên mà Trang dành cho Thúy là "Ahoj, ako sa máš?". Thúy sợ đến run hết cả người vì chẳng hiểu gì cả, ani jedno slovo, thế mà các bạn đã học nhiều thế này rồi....làm sao mà theo kịp đây.

 

2)Buổi đầu tiên xuống nhà ăn tập thể nhìn thấy mâm cơm mà chị em rơi nước mắt, trong đó chắc chắn có tôi, Băng Thanh và Hà. Đã thế niềm hy vọng mỏng manh là mẩu bánh mì nóng bữa chiều được nhận dành cho bữa sáng hôm sau lại bị anh em TK4 và TK5véo mất tất cả các đầu. Thật là dã man!!! Hơn nữa tem gạo được nhận anh em cũng xơi luôn của chị em, vấn đề này đề nghị ban Nguyễn Văn Ngọc ( Ngọc cao ) và bạn Đông ( hình như thế ) giải trình ngay.

 

3)Toàn thể chị em đi Slovakia đã bị phạt vì không chịu đi múa tập thể nhân ngày 30.4 năm đấy. Sáu chị em chúng tôi đã rủ nhau trốn và nghĩ rằng chắc các thầy cô không phát hiện ra. Ai dè bị phạt giữa trời nắng gay gắt chổng mông lên để đi nhổ cỏ ở gần nhà cô Thắng trong trường...Thực sự là không có cái dại nào bằng cái dại nào...


4.‎)Khi học đến phần tích phân trong Math. chúng tôi gồm Nga,Trang và Hà là học sinh miền Bắc, mặc dù có 2 người là dân chuyên toán nhưng vẫn sợ đến run người khi các bạn hoc sinh từ Huế trở vào giải nhanh thoăn thoắt....vì các bạn học hệ 12 năm, các bạn đã được làm quen với kapitola này. May sao moị việc đã diễn ra tốt đẹp hơn chúng tôi tưởng tượng. Thế mới chứng tỏ là chị em chúng tôi cũng giỏi đấy chứ???

 

13.3.12

Huyền Nga

Ha Phamthi : Công nhận Nga có trí nhớ siêu phàm, thiên tài! thiên tài!

 

Nga Phan : Nếu nói đến vấn đề học giỏi thì năm mình nhiều người đạt thành tích xuất sắc lắm, và chị em đóng phần không nhỏ, có phải không chị em ơi.....

 

Ha Phamthi: Hà chỉ nhớ nhất thời gian 6 đứa bọn mình ở riêng phòng, sáng nào cũng chung 1 chảo cơm rang, góc của Ân được bổ sung ớt bột, mấy lần bị bắt vì tội gội đầu trong phòng...

 

Nga Phan: Ừ cái chậu đấy....làm được đủ mọi việc....

 

Ha Phamthi : À, nghe nói các bạn Hương, Phú, Túc, Long, Đức và cả anh Cường (đơn vị phó ) tụ tập ở HN, vậy mà không có phóng sự nào được gửi đến forum của bọn mình cả. Tiếc quá! 

 

Nga Phan: À Nga nói comment không phải là ngay bây giờ, mà thường xuyên lên FB hơn thôi và tham gia cho vui. Chúc Hà ngủ ngon nhé và cho hỏi thăm đến ông bạn nhà giáo "già" Trần Văn Quang

 

Nga Phan: Hôm nay viết thêm câu này để mọi người tin là chuyện ở mục 2) là có thật nhé. Sau nay tớ gặp Đông...được nghe kể lại tớ mới biết là các thủ phạm " biển thủ " một phần không nhỏ tem gạo của chị em đã từng mang lên Hàng Ngang Hàng Đào ở Hà nội để bán...lấy tiền đi tiêu xài.Đấy các "nam thanh" năm mình ngày ấy đã biết sành điệu rồi đấy nhé. Ai đã từng tham gia trong nhóm đấy Prosím hlaste sa! ( tự thú đi ).Hình phạt bây giờ cùng lắm là khao chị em một bữa hể hả thôi mà, bao gồm ăn uống, sauna, masage....wellnes...

 

Nga Phan: Nếu không tự thú trước bình minh thi sẽ có có Ban chuyên án nghiên cứu và xử phạt với hình thức nặng hơn nhiều đấy. Đề nghị anh Sơn và Hải thành lập ban này nhé.

 

Nga Phan: Và để cho có tính quần chúng tất cả các bạn đều đọc mục này, Hải nên gửi cả vào mailgroups của năm

 

Cuong Nguyen: Chà chà, vụ này bây giờ mới biết, hèn gì cứ cuối tuần về nhà lên trường là phải xin u, xin thầy lọ muối vừng. sang hơn như Tuấn "chửa" thì cắp nách lọ đậu phụ rim cà chua nên tớ hay rủ rê Tuấn ăn chung mâm để đánh dậm tý đậu,Hải "côn đồ" phải dấm dúi ăn mật ong lúc đêm khuya thanh vắng... Đông và Ngọc "tù và" phen này thì ra bã, anh Sơn và anh Cường cũng phải nghiêm túc kiểm điểm trách nhiệm về tính quan liêu, thiếu sâu sát đời sống anh chị em. Nghĩa Peter sang đó nhớ mần chúng nó 1 trận nhé vì ở Thanh Xuân trông xanh rớt suýt trượt đi du học vì cân nhẹ sang tới mladá Garda rồi tẩm bổ gà kho còn bị Đông múc trộm, thế này thì phải mạnh tay làm tới thôi khakha...rủ thêm Phú lỉnh và Long "đít khủng long", Vũ, Sơn,Đạt, Dũng... hội đồng chúng nó 1 trận.

 

Thanh Hai Lam: Những đoạn hồi ký của Nga rất hay và xác thực, được đưa vào trang web của khóa để lưu trữ. Còn đoạn miêu tcủa Cường chắc phải chỉnh sữa một vài chổ. Nhất là với đệ nhất kể chuyện của năm, không thêm mắm thêm muối làm sao mà hay được! Việc chép sử phải đòi hỏi chính xác, phản ánh đúng sự thật.

 

Là người trong cuộc tớ xin kể lại sự tích lọ mật ong ở Thanh Xuân. Hồi đó mình về Hà nội chơi, được một người bà con tặng cho một lọ mật ong rừng để „bồi dưỡng“. Khi về lại Thanh Xuân, được để trong túi áo đại cán ( áo Tôn Trung Sơn dành cho sỹ quan quân đội, của ông già mình đưa cho mặc để chịu cái rét ở Hà nội). Lúc về đi xe bus Bờ hồ - Hà đông, chen nhau ác liệt quá, nên về đến ký túc xá thì phát hiện ra chai mật ong đã vỡ, mật ong chảy ra đầy túi. Cả hội gồm Hậu Putin, M. Dũng, A. Huy, Long béo… xông vào hôi của ( không nhớ rõ lắm nhưng hình như lúc ấy ăn như gấu ăn mật…). Chuyện chấm dứt ở đấy. Mấy chục năm sau về lại VN nghe các bạn nhắc lại, còn thêu dệt thêm nhiều chi tiết cho ly kỳ hấp dẫn. Nào là Hải“ côn đồ“ vừa khóc huhu vừa thè lưỡi liếm mật ong trong túi…Bây giờ lại đến mục dấm dúi ăn mật ong đêm khuya nữa ( Chai mật vỡ rồi làm gì còn mà dấm dúi đêm khuya). Thêu dệt chuyện cho vui thì được nhưng đưa vào sử thì không.

 

Ha Phamthi: Ôi, ôi,... con gái bọn tớ bây giờ mới biết chuyện "hũ mật ong", vui ghê!!!. Quang đi công tác nên tớ không hỏi xác nhận được. Tớ đã từng nghe Quang kể là các bạn con trai ở tận tầng 4, cao quá, không tiện đi ra nhà D6 nên sáng tạo ra nhiều loại toilet lắm phải không??? ..he..he..he...

 

Thanh Hai Lam: 

Nga nhắc vụ bánh mỳ bị véo mất đụt, mình chợt nhớ lại vì mình cũng là nạn nhân. Hồi đó bánh mỳ ăn sáng được phát vào buổi tối. Mình có một cái rương bằng gỗ nhỏ xíu mang từ nhà ra để đựng đồ. Buổi tối bỏ mánh mỳ vào rương, khóa lại ( có khóa hẵn hoi), sáng hôm sau mở ra lại thấy mất đụt. Lúc đầu tưởng nhầm, nhưng thấy lặp lại nhiều lần, lúc mất nhiều lúc mất ít. Cũng có thể do chuột nhắt chui vào ăn, mình đang tự nhủ. Chợt quan sát xung quanh thấy có vài ánh mắt lướt rất nhanh rồi giả tãng nhìn đi chổ khác, và dấu diếm một nụ cười ( nói chung là hơi gian). Bắt đầu sinh nghi rồi đây, nhưng khóa vẫn còn nguyên, hòm vẫn không xuy xuyển. Đang loay hoay thử khóa, lật hòm để xem điểm yếu chổ nào, thì mấy cái mặt gian kia không nhịn được cười toáng lên, và bỏ chạy ra khỏi phòng. Mình vội rượt theo để hỏi cho ra nhẽ, làm sao mà các bố mở được ổ khóa. Sau đó mới biết được là các vị không mở ổ khóa mà cạy ở phía trên của nắp hòm, nên ổ khóa vẫn nguyên nhưng không còn tác dụng nữa. Mấy cái mặt gian ấy tớ vẫn còn nhớ nhưng không tiện nhắc tên ở đây. Nếu bây giờ có bắt đền một đống đụt bánh mỳ, thì còn răng đâu mà gặm được nữa….

 

Nga Phan: Rieng chuyen banh my tai sao cac ban nam ai bot xen cua bon con gai, sao ko ai hoi den lii do nay nhi? Le ra phan cua nguoi nao nguoi day tu cam chu? Neu khong vi tinh Galant cua cac " nam thanh" danh cho cac" nu tu " ngay ay thi lam sao co chuyen duoc co chu? Cac thu pham dau roi len tieng di.....

 

Cuong Nguyen: Nga cứ vạch tên chỉ mặt chúng ra đi, Hải và rất nhiều bạn nam khác cũng là nạn nhân của vụ bánh mỳ mất đít, cụt đầu đấy. Đố các bạn sao Ngọc lại có biệt danh "tù và"?

 

Cuong Nguyen: Hải à, đã là hồi ức thì phải có tý mắm muối mới có tý chất văn nghệ, giải trí chứ, chép sử thì khô khan lắm, việc đó sẽ nhờ tiến sĩ Tú.

 

Cuong Nguyen: Dušan "tù và" đâu rồi? chú không lên tiếng là chết với anh đấy.

 

Nga Phan:Hai yen tam dau mau banh mi neu pham nhan den lai cho nhung nguoi bi hai, bon to se phoi kho roi xay nho ra de lam bot banh mi boc thit nhu mon rezen o nha an tap the vay

 

  Nga Phan: Ha va Thanh con nho mon an day khong? Thit lon boc bot ran thanh mieng to ay. An voi khoai tay nghien hoac khoai tay ran

 

Nga Phan: Sang day bon to se chieu dai va phai tim duoc bep an tap the nao de vao an moi hay. Neu an o restaurat thi ko co cam xuc ngay xua nua

 

Cuong Nguyen: Sao mà bây giờ, thế kỷ 21 rồi vẫn sợ bị đì nhỉ, chán quá... hình như cái tư duy ghế thì ít mà đít thì nhiều nó ăn sâu nhiều thế hệ rồi thì phải.thôi thôi lại phải đi tu theo cái đạo đã chọn thôi...

 

Nga Phan: Chuc ca nha mot ngay that dep, bay gio to moi chuan bi di lam day. A ma bao voi ban Huong la to bay gio rat ban, gap 5-10 lan ngay truoc nen Huong dung nghi la to o nha va chi len FB hoac luot mang nhe. To lam viec trong tap the va co gio giac han hoi, giong ngay xua thoi di phien dich ay.

 

Nga Phan: E Cuong nham day, khong phai la so ma la ton trong va bao ve nguoi lam chung, tao co hoi cho cac pham nhan tu thu se duoc giam an

 

Cuong Nguyen: chị Nga to giọng nhỉ

 

Nga Phan: Ơ em Cường ngoan quá....

 

Nga Phan: Lâu lắm rồi mình mới được bạn cùng năm gọi là chị....

 

Nga Phan: Bây giờ các cháu toàn gọi cô thôi

 

Thanh Hai Lam: Hôm trước mình đi đường gặp một cô bé, đẩy hai đứa nhỏ đi dạo. Có hỏi thăm vì là người cùng làng. Khi chia tay, cô bé bảo hai đứa nhỏ: " chào ông đi con!", làm mình chết lặng cả người. Cách đây 28 năm, lần đầu tiên mình được một cô bé ở MDZ gọi bằng anh, tối về sướng quá không ngủ được.

 

LHSSlovensko:

Trước đó Hải toàn bị coi là một cậu bé (chưa qua tuổi đậy thì ) đúng không?

 

Nga Phan: Thì ông bà là đúng rồi còn gì Hải ơi ? Bố mẹ chúng nó gọi mình là cô chú...

 

Cuong Nguyen: Hải có biết B.S khi có thằng nhân viên hai mấy tuổi gọi là chú, S. lẩm bẩm gì không? chú cái mả bố mày ấy chắc gọi S. là ông thì điên giận cỡ nào. tóm lại ai cũng thích làm anh, làm chị thôi em Nga nhỉ?

 

Thanh Hai Lam: Bây giờ B. S. đã là chef, thằng nào mà bắt con chào "ông S. đi con", thì hôm sau sẽ nhận giấy đuổi việc hay thuyên chuyển công tác lên vùng sâu, vùng xa. Bị đì cho hết đường tiến thân...

 

Thanh Hai Lam: Hèn gì về VN đi chơi với Cường, S. D.. các cháu toàn gọi mình bằng anh. Ở Việt nam thích thật các bạn ạ...

 

Thanh Hai Lam: Anh Sơn không tin thì về thử.....

 

BuittSơn: Mình thử rồi ( từ 1992 ), Thất bại. Chắc các cháu thấy cái mặt mình ... khó chơi !

 

Ha Phamthi: Hồi đại học, Hà cũng gọi Nga bằng "anh", Nga nhớ không? Tớ với Nga thì xưng "anh, em"; tớ với Thanh thì "mày, tao" ( đến tận bây giờ); Tớ với Thúy và Ân thì "tớ, ấy"; tớ với Trang lại "ja, ty"

 

Ha Phamthi: Đàn ông đến 70 tuổi vẫn chỉ muốn được gọi là "anh" thôi!!!

 

Nga Phan Hoan hô Hà vì sự chính xác đấy

 

Thanh Hai Lam: Ấy ấy, anh Sơn sắp ngấp nghé U70, nhưng còn lâu mới đến 70 tuổi. Đố Hà thử hỏi anh Sơn xem có " thích" không?

 

Cuong Nguyen

 

Hà và Hải nói đúng rồi, nếu con cái chúng ta dựng vợ,gả chồng có baby thì gọi B.S. là ông thì quá Logic, còn nhân viên léng phéng xui con gọi ông thì chết, cho cái quyết định làm GĐ chi nhánh điều đi Yên Bái...Mehr anzeigen

 

Cuong Nguyen Chủ tịch B.S. đâu rồi? phản pháo đi chứ, chàng là đại pháo mà

 

Ha Phamthi Tớ cá 100% là a.Sơn-Trang vẫn thích gọi bằng "anh". Mà a.Sơn về nước, đi ăn uống gì sẽ đều được gọi là "anh" thôi, anh ấy có khi trông còn trẻ hơn B.Sơn, Quang, Cường, Vũ....ấy chứ! Cường ơi, có chạm tự ái không đấy!!!

 

BuittSơn:   Coi như Hà hỏi rồi. U70 trả lời ngay đây: Các cách gọi khác nhau chỉ làm cho ngữ pháp tiếng việt trở thành rắc rối và khó phản ánh đúng bản chất sự vật. Chú bác ông ... thậm chí cụ ... chỉ làm con người ta xa nhau ra; Anh là chân thành và dễ trò chuyện nhất. Một lần mình đi từ Nội bài về quê cậu lái Taxi bảo:" Anh hơn bố em 2 tuổi ...". Vậy mà 2 đứa "anh em" với nhau suốt dọc đường hơn 1 giờ đồng hồ đủ thứ chuyện. Lại có người coi việc gọi anh hay chú chẳng là cái gì. Mình quen 1 cặp (trai gái) suốt chục năm nay nó gọi nhau bằng chú cháu, có con với nhau rồi vẫn thế. Mình đến chơi, cô gái bảo con chào ông ... Lúc mình về người bố lại xui con chào bác ... Vui đáo để... Ở Hà nội mình có ngừoi em con bà cô ruột cỡ tuồi mình, Trong lúc mình đi lính thì gã ở nhà lấy vợ. Con gã 2 đứa nay đã ngoài 30 toàn gọi bố bằng anh. " Bố cháu bắt gọi thế từ bé nay đã thành quen ..."

   Bây giờ kết luận nhé: Mình "thích". Gọi "ANH" là tốt nhất trong mọi tình huống ...

 

Thanh Hai Lam Cái vụ „ bà lão“ mà Cường kể mình có đọc báo „Đa“, và nghe thông tấn vĩa hè „ lại qua V. Cường“ , nhưng chưa đi thực tế được. Nhưng chắc nhờ nó mà các vị như V. Cường, P. Vũ … vẫn hồn nhiên trẻ lâu làm Q. Hương bên này cúi rạp mình bái phục. Có đúng không Q. H ơi???

 

Huong Tran Quoc Ko phai la gi, nhung that su la phong cach cac ban o nha, loi van, tieng noi, deu hay ca.......minh chac bi .....thoai hoa nhieu roi......

 

Huong Tran Quoc nen rat bai phuc cac ban o nha , dung nhu Hai viet. Ben kia chac chi co a Son va Nga ....la con co the theo kip moi ng thoi. A ca Trang va Hai nua........con minh va ......Ngoc tu va thi.......

 

Huong Tran Quoc: Ky niem Thanh Xuan cung co nho , nhung kheo chang biet....ke hay, viet tieng Viet dung nhu cac ban dau

 

Huong Tran Quoc Cuong va Nga o fb nhieu, nhung hoi it viet mail day nhe......

 

Huong Tran Quoc Cuong Nguyen ko thay noi nang gi ve vu di SK sau 30 nam, a doi voi Cuong thi sau do.......17 nam thoi, chac ban cung hoi chan dat Sloven roi

 

Huong Tran Quoc A Cuong van noi bay nhu xua

 

Huong Tran Quoc Nhung thay bao luc phat bieu voi tu cach vien truong vien da.thi a kim ham, kiem che dc...

 

Huong Tran Quoc Tuc lam kiem dinh cac du an cua ngan hang NOng nhiep.....hieu biet lam........ko phai ironicky dau

 

Ha Phamthi: Hương nhắc đ/chí Viện trưởng viện da là có hứa sau khi tổng kết cuối năm sẽ xuất hiện trên diễn đàn đấy nhé. Hay là bữa đó B.Sơn cho xuống chức Viện phó nên a.Cường giận các em.

Ha Phamthi: Mà Hương cứ than thở " thoái hóa...", ý định nhắc đến thoái hóa món gì đấy? Thế các bạn Long, Phú...đã dẫn Hương đi gội đầu, nhổ râu... thanh nữ chưa? Bạn Túc còn râu không hay là cho các em thanh nữ nhổ hết rồi hi..hi...

 

Băng Thanh Nguyễn Thị:  À, bữa trước tớ có văng lên mạng địa chỉ nhổ tóc bạc 20 ngàn đó (chưa tới 1 euro), thế Hương đã đi chưa vậy

 

Nga Phan Nhưng Băng Thanh Nguyễn Thị và Hương có tin những chuyện tớ kể là có thật hay không?

 

Cuong Nguyen: Túc chỉ đi nhổ có 1/3 râu cằm hết cả tháng lương nên sợ rồi không dám đi nữa, chỉ có Hải thôi mà Hải có trả 50.000đ/cong râu các em nó cũng không nhận làm vì thất thu khakha...

 

Cuong Nguyen: Trường hợp Túc"râu" thì đúng như bài thơ chế sau đây :

 

Tháng lương anh chia 3 phần to, nhỏ

Anh giành riêng trả nợ phần nhiều

Phần đưa em và phần để anh tiêu

Em dí dủm thế vẫn nhiều anh nhỉ?

Rồi 2 đứa ôm nhau như hai người đồng chí

Dắt nhau đi cho đến sáng mới về

 

(phỏng thơ Tố Hữu)

 

Phần 2:

 

Tất cả LHS khóa 81-82 bắt đầu từ học kỳ hai đã không phải ở nội trú trong trường nếu có hộ khẩu Hà nội hoặc có người nhà ở Hà nội. Tôi cũng không ngoại lệ. Con đường mà tôi đã thuộc như lòng bàn tay là H.Ch.-Triệu Việt Vương ( rủ B.Th. đi cùng )-Bà Triệu-Đại Cổ Việt-khu TT Kim Liên-Chùa Bộc.....rồi đến đường Nguyễn Trãi bây giờ....và tới trường. Ngày nào cũng vậy nắng cũng như mưa, nóng cũng như lạnh chúng tôi cặm cụi đạp xe tới trường không dám nghỉ buổi nào vì sợ nhỡ đâu hai chỗ bị ở lại có khi lại rơi vào mình...Cơn thèm khát đi nước ngoài lên cao đến đỉnh điểm...Và chuyện gì phải xảy ra vẫn xảy ra...Thứ nhất là cú ngã xe đạp ở đường Chùa Bộc đã làm cho tôi bị shock, người đau ê ẩm và sợ hãi mất vài tuần....Thứ hai là vụ bị con chó hàng xóm ( mặc dù rất bé ) cắn vào đầu gối, phải đi tiêm phòng chó dại...đau đến kinh người và cũng lo lắng không kém ....Cả hai vụ trên tôi đều phải nghỉ học mất vài ngày và lúc nào cũng nơm nớp lo lắng...Cảm giác thật là kinh khủng...Lúc đấy tôi lại tự nhủ biết thế ở nội trú còn hơn....Cuối cùng may mắn thay trồng cây cũng đến ngày hái quả. Nhưng lại đến cảnh chờ đợi để được phát vali trước khi lên đường. Hình như ngày đấy gọi là vali bác Lan hay sao ấy nhỉ? Với bộ áo dài cho chị em và Complete cho anh em, cả đoàn nhìn ai cũng "xinh gái và đẹp trai" hết.Các bạn có ai bổ xung gì vào bài viết này thì lên tiếng nhé.

 

Cũng vì vấn đề đi xe đạp mệt quá, có lần tôi và một người bạn gái ( dân CT CVA ) quyết định đi bus xem sao. Xe bus có bến đỗ ở Phan Chu Trinh tức là rất gần nhà tôi. Tôi và bạn gái ấy ( sau này đi Đức ) đi bộ ra đến nơi và chen lên bus...Người đông, xe bẩn, mùi....nói tóm lại là không tả nổi...Từ nhà tôi đến TX chăc không quá 10km, tôi cũng không thể nhớ nổi là bus chạy mất bn min và đỗ đón khách bn chặng nữa. Chỉ nhớ rằng vào đến KTX, leo lên đên tầng nhà mình ở thì tôi không còn biết gì hơn nữa, nôn tóe loe...phải xoa dầu cù là khắp người...và từ đấy trở đi không bao giờ dám nghĩ đến dùng bus đi học nữa....Lúc từ TX về nhà hình như anh trai tôi phải chở về, hihihi...Các bạn có nhớ là tôi có anh trai học cùng năm trong TX không nhỉ?

 

Ha Phamthi Hoan hô tinh thần vượt khó của Nga. Đề nghị anh Sơn (ĐVT), anh Cường (ĐVP) và B.Thanh (Bí thư CĐ), xem xét, truy tặng giấy khen cho bạn Nga nhé. Nhân dịp này đề nghị nhà mình thành lập luôn Ban Thanh tra-Khen thưởng ( thay cho cái "ban chuyên án" - nghe ghê quá ), xem xét các vụ "ăn trộm" bánh mì; tem phiếu; mật ong; đậu rim, mổ thịt chó v..v..., thưởng phạt nghiêm minh, quy hết ra euro để tạo kinh phí vui chơi tại Herlany nhỉ?

 

Thanh Hai Lam ‎1. Nhớ rồi - Vụ Nga bị chó cắn ( smola) 2. Chỉnh lại- Com-lê là của chú " Tứ"  3. Còn một phương tiện giao thông Bờ hồ- hà Đông nữa mà Nga chưa thử - Tàu điện thời Pháp để lại. Bọn con trai mình chấp tàu điện chạy trước 11 m, đuổi theo và phi lên là môn thể thao lúc ấy 4. Xe Bus thời đó thì khuyên các bạn nữ không nên đi!

 

Cuong Nguyen Mở mail ra thấy ghê quá, như bị dội bom : 26 thư chả có thư nào đặt hàng cả.đề nghị các bạn tập trung nội dung trong 1 thông điệp nhé. Thứ nhất CHUYỆN KỂ CUỐI TUẦN check qua Mr.Ngọc cứ lôi hà mã của biển khơi ra là rõ, còn có Mr.Tú, Mr.Hương làm chứng mà.Thêm chi tiết : Hương sau khi bị Ngọc cho đo ván nằm trên đi văng thỉnh thoảng ngóc đầu dậy thều thào : tình hình thế nào rồi? Nhưng chắc thấy vẻ mặt Cường và Tú đầy căng thẳng chàng lại nằm xuống và …nghe ngóng.

 

Ha Phamthi Bây giờ đến món học tiếng Sloven nhé, nhưng mà tớ kể câu chuyện mới tinh, xảy ra hôm qua như sau: Vì biết là có khả năng quay lại Blava, nên tớ nhờ bạn Trang tìm một người bạn gái thân thời học ĐH, tên là Natasa Bednarova ( tớ cũng hỏi dò Trang là đã có bạn con trai nào nhờ Trang tìm "con rơi" chưa, nhưng Trang nói rằng đã hứa không tiết lộ hi..hi...), hôm qua Natasa đã mail cho tớ, tớ mail lại được có vài dòng mà hết cả tiếng đồng hồ, và cũng xin lỗi trước vì có vela chyb ở trong mail. Tớ rất cảm động và mừng vì gặp bạn cũ nên bắt đầu là : "ahoj, moja draha Nataska!", do tớ không nhớ cái từ moja mila. Bây giờ mới nhớ ra là trong tiếng sloven, từ moj drahy hay moja draha dùng thay cho từ malzel hoặc malzelka. Chắc Natasa được phen cười vỡ bụng. Nga ơi, khi Trang gọi đến nhà Natasa, nó tưởng nhầm là Nga vì nó chỉ nhớ Hà với Nga thôi.


Ha Phamthi Ơ, Cường quên rồi à? Năm ngoái bạn Trang có thông báo là mở dịch vụ tìm người thân vì bạn ấy đã chứng kiến có chú NCS tìm lại được con rơi mà, câu chuyện cũng rất cảm động. Không hiểu các bạn con trai Việt kiều hiện nay có ai "rơi rớt" gì không, bạn ấy cũng có nói là vì bọn mình là bạn thân nên miễn phí dịch vụ ..hi...hi.. Cường thì mang cu Vũ về rồi, không hiểu các bạn khác thì sao??he..he..

 

Thanh Hai Lam Biết đâu tháng 6 này bọn mình sẽ được chứng kiến những điều ngạc nhiên không tưởng tượng được. nechajme sa prekvapit!


Cuong Nguyen Mr.Tú trong một đêm mưa tuyết ngồi tại nhà Nga -Ha, 3 thằng chơi tá lả, sau 1 hồi uống rượu chàng say, chàng nhầm tá lả thành tiến lên.Cường+ Ha nhìn nhau, bơm cho chàng vài con 2, chàng về nhất ,chàng sung sướng vì Cường bay thẳng từ Praha về VN, Cường còn hơn 1.000s/koruna Cường trả cho chàng, Harry đưa chai Henessy cho tiến sĩ và nói; chai nước mắm của mày đây, chàng uống, chàng vui, chàng cười.hôm sau chàng hỏi hôm qua bọn mình chơi gì mà tao thắng chúng mày quá trời.Hải check nhé.

 

Thanh Hai Lam Tất cả chỉ mới giả thử thôi. Ví dụ Quang có để lại một bé gái ( bây giờ tầm 24tuổi) nếu biết được thì bạn Hà xử sự thế nào nhỉ?


Ha Phamthi Tớ đang muốn có con gái đây, nhận ngay. Mà con trai cũng nhận. Lịch sử để lại mà, đâu có sửa chữa gì được. Chỉ có chép lại LS thôi mà, Hải chẳng nói thế là gì?

 

Cuong Nguyen Hà ơi lo gì mà lo, bỗng dưng có đứa con riêng của chồng (con giá mà gái lai) có thích không? Bạn Dung còm rất thoáng, cứ có giọt máu rơi của C bên đó, con gái thì càng tốt, bạn đồng ý luôn nhận liền, nên đang đắn đo có khai kỹ hay không và quyết tâm tìm cháu hay không khakha..


Ha Phamthi Vậy lần này tớ phải quyết tâm về đến tận Herlany, đi dạo quanh mấy cái làng ấy xem có thanh niên nào hao hao người châu Á không. Không phải con chồng mình thì cũng là cháu mình ( con các bạn mình mà ) nhỉ??

 

BuittSơn: Dẫu có thế nào ( không thể lường trước mức độ hối tiếc ... của mỗi ngừoi ...) vẫn phải chua chát thú nhân rằng: Kỷ lục về CON LAI của năm mình quá thấp. Cũng may là ta vẫn còn cơ hội để sửa chữa ( Chớ bỏ lỡ !)


=======================================

   "Chuyện chưa kể ở Thanh xuân" hy vọng sẽ tiếp tục nhận được các mẩu chuyện ( Truyện ngắn hoặc cực ngắn, ký hoặc thơ ...) của các bạn về cảnh vật, cuộc sống, con người và tình yêu ... bất cứ là sáng tác khi nào, ở đâu; Bất kể là chuyện đã xảy ra ở đâu ... Chỉ cần có một sợi tơ ... nhỏ xíu nối với Thanh xuân ...